…Bình yên…lạc vào giấc mơ cổ tích thu vàng xa xăm… Lặng nghe khoảnh khắc giao mùa… lặng nghe bước đi của thời gian…
…Đi qua bốn mùa ở châu Âu với những ấn tượng về những nét đẹp riêng … đông tuyết trắng huyền ảo… xuân muôn hoa khoe sắc tỏa hương nồng nàn… hạ nắng mưa thất thường như tuổi trẻ bồng bột, đam mê… và thu dịu dàng, mơ màng như thiếu nữ trong các bài thơ…
… Mùa chớm thu, thăm thành phố Weimar nhỏ xinh, thành phố của nghệ thuật & thơ ca…Thành phố của Goethe & Schiller… Thành phố được ví là trái tim, là tâm hồn nước Đức…Nắng dịu ngọt luồn qua những tán cây, se se cơn gió lạnh đầu mùa cho ai điệu đà choàng chiếc khăn voan nhẹ nhàng…
Ảnh: Nhà Goethe trong nắng mùa thu tháng 9
…Giữa không gian Weimar cổ điển, lặng yên nghe tiếng vĩ cầm du dương của người nghệ sỹ già… ngắm những em bé hồn nhiên vui đùa… ngắm những đôi bạn hẹn hò, tay trong tay, dạo bước nhẹ nhàng trong chiều nắng…
…Thu bình yên, cho ai lạc vào giấc mơ cổ tích thu vàng xa xăm… Lặng nghe khoảnh khắc giao mùa, lặng nghe bước đi rất khẽ của thời gian…
…Tạm biệt Weimar nhỏ xinh, về với Berlin… Berlin, thủ đô rộng lớn của một đất nước hiện đại, giàu mạnh nhất châu Âu, nổi tiếng là thành phố xanh với nhiều con đường rợp bóng cây… Và khi mùa thu tới, đi giữa những hàng cây lá vàng, nhớ vần thơ man mác buồn của nữ thi sĩ Olga Bergholz
“…Bao khu vườn như lửa chói ngời
Vòm lá sẫm ánh vàng lên rực rỡ
Những tấm biển treo dọc trên đại lộ
Nhắc ai đi ngang dù đầy đủ lứa đôi
Nhắc cả những ai cô độc trong đời
Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng…”
… Mùa thu, con đường đến trường với những hàng cây vàng rực trong nắng hanh hao, lau trổ bông… Ô cửa sổ mới hôm trước còn xanh, nay nhuộm màu lá đỏ, mê mải ngắm nhìn phòng học thân quen thay áo mới…
… Đôi khi ngắm nhìn mặt nước mùa thu trong, lạnh, mênh mênh mang một nỗi buồn không tên…
… Rồi mùa cuối thu, công viên phủ một màu lá vàng khắp mọi lối….Dường như mùa đông đang tới rất gần.. Không còn háo hức mong lá vàng rụng nữa… nhìn những hàng cây trút hết lá… mơ hồ cảm giác chơi vơi…
… Lạc giữa mùa thu đầy nắng …một chút nao nao ngỡ ngàng, một chút bâng khuâng, một chút luyến thương…Yêu lắm những nốt nhạc Phú Quang trầm lắng, ru lòng ai những ngày xa nhà: “…Có phải mùa thu giấu em lâu đến thế. Phía cuối con đường anh kịp nhận ra em……Em hôn anh đắm say như gió…Và ngã vào anh dịu dàng như mùa thu…”
P/S: Cảm ơn những người thân yêu bên tôi mùa thu
Tác giả bài viết: Đặng Hoài
Nguồn tin: Chùm ảnh về mùa thu Berlin & Weimar do tác giả tự chụp
© sividuc.org - Mọi bài viết đều thuộc bản quyền của sividuc.org Hội sinh viên Việt Nam tại CHLB Đức. Chỉ được phát hành lại thông tin từ website khi có sự đồng ý chính thức bằng văn bản
Liên hệ: Hội sinh viên Việt Nam tại CHLB Đức
Website: http://sividuc.org/
Fanpage: https://www.facebook.com/sividuc
Facebook group: https://www.facebook.com/groups/banhotrosv.sividuc/
Email:
si*********@gm***.com
No responses yet